gái làm tiền đồ sơn
Mạnh tay làm từ thiện. Sở hữu khối tài sản khổng lồ, Ngọc Sơn luôn biết cách chia sẻ may mắn của mình tới những người bất hạnh. Nam ca sĩ thường xuyên có những hoạt động từ thiện ý nghĩa như phát tiền, phát gạo và quà tới người nghèo trong mỗi dịp sinh nhật.
Con gái mang tên giống con trai hay con trai mang tên con gái đều dễ gây nhầm lẫn trong giao tiếp, xưng hô hay làm giấy tờ và có thể dẫn đến nhiều rắc rối khác. Sáng sủa, thông minh, rực rỡ như tiền đồ của bé. Thái Sơn: Vững vàng, chắc chắn cả về công danh lẫn tài
Sự việc vỡ lở, ông Sơn đến xin đón con gái về, Thư lặng lẽ tháo nhẫn trả Vũ. Cuộc hôn nhân bạc tỷ chấm dứt tại đây. Bố Sơn một lần nữa phải nói câu: "Về nhà đi con" trong nước mắt, trong đớn đau và xót xa vô cùng. Đứa con gái mà ông tưởng rằng nó sẽ hạnh phúc, ngờ đâu tất cả chỉ là vẻ bề ngoài. Mọi sự chú ý đang dồn về cậu con rể út
Top con giáp giàu có ngút ngàn, tiền đồ cao như NÚI THÁI SƠN khi tuổi còn rất trẻ Cuộc sống của những người tuổi Mùi được chia làm 2 giai đoạn. Lúc mới sinh ra có thể họ phải trải qua nhiều cực khổ, khó khăn, thậm chí là bươn chải mưu sinh vất vả cùng gia đình
Cha của một nữ sinh tuổi teen phát hiện con gái mình có thai vào năm 2002 khi chuỗi siêu thị Target gửi hàng loạt mã giảm giá đồ dùng bà bầu đến email của cô ấy. Vậy chuỗi siêu thị kia đã làm như thế nào để "đoán trúng" bà bầu đến vậy?
Sie Sucht Ihn Freiburg Im Breisgau. Bắt đầu đoạn đường vào khu 1 đến khu 3 Đồ Sơn, cánh xe ôm và nhân viên nhà nghỉ nhiệt tình mời chào “thư giãn” một cách công khai như mời mua rau ngoài chợ. Tấp nập, sầm uất nhất là 2 khu “đèn đỏ” tại TĐ 29… khu 1 và Bộ X… khu 2 với hệ thống gần 100 khách sạn, nhà nghỉ, đạt tiêu chuẩn 2-3 góc phố “đèn đỏ” ở Đồ SơnPhố “đèn đỏ” công khaiĐược một hãng taxi giúp đỡ, chúng tôi vào vai tài xế taxi để chở 4 khách đến “thiên đường sung sướng”. Chọn nhà nghỉ AG, khu 2 Bộ X…, xe vừa dừng bánh, lập tức nhân viên nhà nghỉ sốt sắng chạy đến mở cửa xe rước các “thượng đế” lên tầng 2. Thoáng chốc, từng tốp 3-4 cô gái trẻ được xe ôm đưa đến để các “thượng đế” lựa khách đã yên vị trong phòng riêng, một nam nhân viên chạy xuống dúi vào tay tôi đồng và nói “Chắc ông anh mới chạy xe? Đây là tiền hoa hồng. Tài xế taxi nào mà chả vậy, cứ đưa được khách đến nhà nghỉ thư giãn là đếm đầu người ăn tiền, 1 khách là đồng. Đây là quy định ở tất cả nhà nghỉ”. Trong khi chờ 4 vị khách, tôi lân la dò hỏi nhưng nhân viên này kín như bưng, không tiết lộ bất cứ điều gì. Phải mất khá nhiều thời gian chúng tôi mới tiếp cận, tạo được sự tin tưởng của chủ nhà nghỉ, nhà chứa. Theo H. “đĩ” 40 tuổi, người địa phương, từng có kinh nghiệm trên 20 năm trong nghề chăn dắt gái, nguồn “hàng” chủ yếu từ các tỉnh Tây Bắc, Thanh Hóa, Thái Bình, Nam Định, Phú Thọ và cũng có cả miền Nam. H. “đĩ” trần tình “Không có chuyện lừa, bắt bọn nó gái mại dâm - PV đâu, tự nguyện hết cả hết là dân nghèo, muốn có thu nhập cao, kiếm tiền nuôi gia đình”. H. nhẩm tính một ngày “nhân viên” đi từ 10-20 “cái” tức mỗi lần “tàu nhanh”, khách làng chơi phải trả đồng/lần, chủ nhà nghỉ được hưởng đồng, còn lại chủ nhà chứa và gái 50-50, ăn uống, sinh hoạt, quần áo đã được chủ chứa lo. Cùng với khoản tiền boa của khách và thu nhập như vậy nếu dành dụm, một cô mỗi tháng cũng có thể dành dụm được số tiền kha khi nhập “cuộc chơi”, “lính mới” được “đàn chị” chỉ bảo những “tuyệt chiêu” và phải học lý thuyết qua sách vở và đĩa hình. Các chủ chứa cũng khuyến cáo gái mới vào nghề phải bắt khách mặc “áo mưa”. Thông thường, 3-4 nhà chứa thuê một bác sĩ khám bệnh cho các cô gái mỗi tuần/lần. Nếu cô nào bị phát hiện mang bệnh xã hội sẽ phải nghỉ để chữa trị đến khi khỏi bệnh mới được đi làm; nếu bệnh khó chữa, lập tức “trả về địa phương”. Đặc biệt, cô nào bị phát hiện sử dụng ma túy thì phải nhanh chóng “thu dọn hành lý” rời Đồ Sơn tức từ đầu, gái mới vào nghề phải tuân thủ quy tắc không vòi vĩnh xin tiền boa, không động đến tài sản của khách. Các chủ nhà chứa xác định, nhân viên là “gà đẻ trứng vàng” nên không bao giờ vắt kiệt sức lao động của họ. Ngược lại, các cô gái được chăm sóc và phải tuân thủ khá nghiêm ngặt về lịch trình ăn, ngủ và “làm việc”.Liên minh “buôn son, bán phấn”Một trong những đối tác của H. “đĩ” là T. “cáy”, một chủ nhà chứa có “máu mặt” tại khu 1, khẳng định “hiệp hội” các chủ nhà nghỉ, nhà chứa có những nguyên tắc “luật bất thành văn” mà đã tham gia cuộc chơi thì phải chấp nhận. Ở đây, không có chuyện tranh giành gái hoặc dùng tiền mua gái theo kiểu cá lớn nuốt cá bé. “Gái đã về làm cho nhà anh thì mãi mãi là của nhà anh, muốn đi nhà khác cũng không nhận, sống làm người mà chết làm ma nhà đấy” - T. giải tháng, hằng quý, “hiệp hội” có những “thông báo” về tình hình giá cả, lưu lượng khách, tình hình an ninh trật tự... Khi “hiệp hội” đã quyết định lên hoặc xuống giá thì tất cả phải tuân theo. Chỉ cần 1 chủ nhà nghỉ nào tự ý hạ giá sẽ phải chịu thiệt thòi, các chủ chứa khác không điều gái cho nữa. Theo T. “cáy”, gần 200 nhân viên được 30-40 chủ nhà chứa điều hành luân chuyển, nhuần nhuyễn như một cỗ máy khiến các nhà nghỉ không khi nào “cháy” nhân trong những nhân tố góp phần quảng bá “thương hiệu” Đồ Sơn là cánh xe ôm địa phương. Theo Nguyễn Văn B., 36 tuổi, làm nghề xe ôm, tại đây có gần 200 xe ôm chuyển người, chuyển khách đến các bãi đáp. Chỉ cần bước chân vào khu 1, nếu khách có nhu cầu, bất kỳ xe ôm nào cũng có thể đọc vanh vách tên những em “ngon lành nhất” bởi họ ngày nào cũng chở gái di chuyển như con thoi từ nhà nọ sang nhà kia hoặc từ “căn cứ” tới “bãi đáp”.Những con số biết nói”Bà Phạm Thị Hải Chuyền, Bộ trưởng Bộ LĐ-TB-XH, cho biết hiện cả nước có cơ sở kinh doanh dịch vụ có điều kiện với trên nữ nhân viên phục vụ, trong đó có nữ nhân viên nghi hoạt động mại trên địa bàn TPHCM hiện có trên cơ sở kinh doanh dịch vụ dễ phát sinh tệ nạn xã hội chưa kể số kinh doanh không phép, bao gồm 25 vũ trường, 750 điểm karaoke, 943 nhà hàng, khách sạn, phòng trọ, 134 cơ sở xông hơi xoa bóp, 805 tiệm hớt tóc thanh nữ, quán cà phê có tiếp viên nữ. Tại Hà Nội, theo thống kê của các cơ quan chức năng, hiện có gái mại dâm có hồ sơ quản lý. Toàn TP có khoảng cơ sở kinh doanh dịch vụ nhạy cảm. -
Để giữ gìn "thương hiệu", sau khi "hoàn thành nhiệm vụ", các em bao giờ cũng chào khách rất lễ phép và lặng lẽ đi ra không một lời đòi hỏi dù không được cho thêm đang đọc Hải phòng mại dâm đồ sơn Từ khâu quản lý phục vụ của các nhà "đầu tư" chủ chứa, tới các em "chim bói cá" gái mại dâmđều được các nhà chứa "tập huấn", nâng tầm "chuyên nghiệp hóa" chặt chẽ, tinh vi tới khó lường. "Khoán"... theo ngày Nếu đem "dịch vụ tươi mát" ở các phố biển ra để mà so sánh như Sầm Sơn, Cửa Lò, Hải Thịnh, Quất Lâm... thì Đồ Sơn đứng tốp đầu, thuộc hàng siêu cao thủ, lừng danh với 2 chữ C casino và cave. Nói về gái ở đây, từ khách du lịch đến dân chơi "đá gà đá vịt" đều phải gật gù mà thừa nhận rằng Nhan sắc, hình thể đẹp cộng với lòng "yêu nghề” đã tạo cho các em có một sức hút ghê gớm với khách làng chơi. Các em được gọi theo tên thời thượng là gái mại dâm... "công nghệ số". Chẳng ai lạ C, từ lâu Đồ Sơn đã nổi tiếng với 3 "khu đèn đỏ" lúc nào cũng có tới cả vài trăm em trẻ đẹp, giá rẻ sẵn sàng phục vụ. Không ít người đã quả quyết, mại dâm ở Đồ Sơn công khai tới mức trở thành một "ngành công nghiệp", từ khâu quản lý tới phục vụ đã nâng lên tầm "chuyên nghiệp hóa". Tư duy các nhà "đầu tư" chủ chứa cho rằng, dịch vụ tốt tươi này buộc phải tồn tại ở địa danh này - "không thể khác được"- H. gã chủ chứa có máu mặt ở khu 2 quả quyết. Ảnh minh hoạ Sau hồi "chém gió", bất ngờ H. đặt câu hỏi "Nếu không có "cái ấy", ông, khách du lịch... còn ai nữa muốn đến Đồ Sơn chỉ để tắm "ao biển" đục ngầu hay không? " rồi gã cười nham nhở. Chân đã từng bước tới và mắt đã mười mươi nhìn rõ, ở Đồ Sơn, dường như nạn mại dâm không còn che giấu... Chả vậy ngồi ở quán nước vỉa hè, nghe mấy em "hàng" miệng oang oang kể đủ ngón "tiểu xảo" quanh chuyện giường chiếu, son phấn,... Trao đổi về "công việc" ấy, các em thường dùng ngôn từ như là một nghề nghiệp bình thường đã được xã hội thừa nhận từ lâu. Kiểu như "đi làm", "xong khoán chưa"... Tôi tới một nhà nghỉ ở khu 2, hơn chục em đứng sát nhau lố nhố, ăn mặc kiểu "có cũng như không", nhưng nom toàn là "các chị hết đát" mặt trát phấn son xanh đỏ như... "chim bói cá" ở các thành phố dạt về tìm "tép riu", đắt rẻ đi tuốt tuột. Tôi đưa tiền trả xe ôm sau khi "bo" thêm 50 ngàn, định bụng tìm một chỗ bình yên sát biển, nhưng dưới ánh đèn mờ đỏ quạch, có cả chục em đang đứng "phơi hàng" để khách chọn lựa. Dù đã ngồi ở góc tối khuất, một em vẫn nhìn thấy tôi. Tiến về phía tôi, miệng nói như mê sảng "mở hàng em cái", nói xong em tung mông ngồi thỏm vào lòng, tranh thủ tình tứ "mắt chơm chớp" đầy quyến rũ làm "hớp hồn" khách. Sau màn tiếp thị "khủng bố" không làm "xiêu lòng" vị khách là tôi, em lanh lợi chuyển "chiêu" tình cảm. Em bảo tên Hiền, mới 19 tuổi nhưng đã có thâm niên "2 năm trong nghề", quê tận Phú Thọ. "Trước em đi làm ở Hà Nội, khu Cầu Diễn, nhưng ở đấy làm ăn khó khăn quá nên dạt về đây. Ở đây mỗi lần đi khách được ít tiền, nhưng mùa du lịch đông khách lắm nên cũng kiếm được kha khá. Cuộc đời cứ trôi dạt ra đến tận bãi biển thế này, người ta gọi bọn em là "ghẹ” kể cũng đúng” - cô ả thỏ thẻ. Trong vô số câu chuyện “mỏ đỏ” kể về nghề, ngoài tính chất chuyên nghiệp của công việc đang làm, thì các chủ chứa ở đây quản lý khá chặt chẽ và tinh vi. Theo đó, tất cả các gái mại dâm ở đây được chủ chứa "giao khoán" 20 khách /ngày với mức ăn chia là "cưa đôi", nếu vượt "năng suất" thì số tiền đi khách, em sẽ được hưởng thêm “Tớ Thích Cậu, Thật Đấy!” - Phim Ngắn Tớ Thích Cậu, Thật Đấy! P2 Xưa chỉ nghe thấy từ "khoán" dành cho người lao động, nay các chủ chứa ra cả "mức khoán" cho gái mại dâm, điều mà không ai có thể tưởng tượng được. Kể tới đây, em kéo tuột tôi đứng dậy bảo, "anh vào giúp em đủ khoán..."! Có cả "bảng lương" Anh Quang - chủ một nhà nghỉ tại khu 3 cho biết, gái mại dâm ở đây được thu gom và quản lý rất chuyên nghiệp, có cả sổ chấm công, kê bảng lương cho nhân viên đàng hoàng. Các em muốn sống ở "miền đất hứa" này phải trẻ, đẹp, chiều khách và đặc biệt phải rất... yêu nghề. Theo anh Quang thì ở đây có khoảng 1/3 gái mại dâm được thuyên chuyển, mua bán từ nơi khác về, 1/3 là các cô gái tự tìm đến làm việc. Phần còn lại được gọi là của quý, tức là con nhà lành. Mỗi nhà hàng lớn thường có nhiều vệ tinh đi săn lùng con gái ở cổng các xí nghiệp, cơ quan nhiều lao động nữ. Trong vai những tay công tử đẹp mã, giàu sang, bọn này lân la tại các tiệm may, quán gội đầu, chụp ảnh gần đó rồi làm quen, rủ đi chơi, hát karaoke. Khi con mồi đã cắn câu, bọn chúng bắt đầu đưa họ đi chơi Đồ Sơn ăn chơi, hát hò thỏa sức rồi giữa chừng kiếm cớ ra ngoài. Mấy tiếng sau, chủ quán vào cùng một số tay anh chị đòi tiền với con số khoảng vài triệu đồng. Thế là mỗi cô bị đẩy vào một phòng và bị dọa nạt uy hiếp... Loại hàng theo kiểu này các chủ nhà nghỉ có thể khai thác khắp nơi với đội ngũ "cộng tác viên" hùng hậu. "Thủ tục" để trở thành một "nhà đầu tư" ở "khu công nghiệp không khói" này vô cùng đơn giản", đa số các em đến Đồ Sơn đều tự nguyện, không bị ai ép buộc, vì vậy chẳng mấy em hận đời, hận tình hay bị bán mua mà đơn giản chỉ coi đây là một cách dễ kiếm tiền. Công an thị xã Đồ Sơn cho biết, qua một số lần bắt quả tang các nhà nghỉ hoạt động mại dâm đều thu được những cuốn sổ ghi chép của chủ chứa. Tên người bán dâm được viết tắt, kẻ ô, chấm công theo ký hiệu cho mỗi lần đi khách. Theo anh Quang giải thích rằng, ký hiệu "n" là tàu nhanh, "c" là chậm qua đêm, sau mỗi ký hiệu đó là tên viết tắt của các nhà hàng mà gái mại dâm trú ngụ. Ghi sổ chấm công cũng là một thủ đoạn để khống chế gái mại dâm. Các cô không được lấy tiền đi khách ngay vì chủ sẽ chấm công và cuối tháng mới được trả tiền. Mỗi lần đi khách, một cô được 100- 150 ngàn đồng, còn lại là "nhà đầu tư" hưởng. Người nào khi có việc như ốm đau, về quê mới được trả ít một. Làm như vậy, không ai dám vứt bỏ công lao của mình mà bỏ trốn. Các nhà hàng ở đây, có nhiều nơi không có phòng riêng kín đáo vì theo chủ chứa thì làm như vậy sẽ "vướng mắt" công an. Có nhà xây hầm dưới đất để cất giấu tiếp viên. Gái mại dâm được trang bị một chiếc vòng đeo cổ mặt nhựa điều khiển từ xa, khi vòng phát sáng một nhịp là đã hết giờ, ba nhịp là "có động". Để giữ gìn "thương hiệu", sau khi "hoàn thành nhiệm vụ", các em bao giờ cũng chào khách rất lễ phép và lặng lẽ đi ra không một lời đòi hỏi dù không được cho thêm tiền. Các cơ sở lưu trú tư nhân hầu như đều có nhân viên và thực hiện việc luân chuyển, trao đổi một cách nhuần nhuyễn. Không tranh giành, không chặt chém, lừa gạt... Quả như người ta nói "không đi không biết Đồ Sơn" và Đồ Sơn mà tôi biết trong bài viết này là sự buông lỏng quản lý của các nhà chức trách địa phương, hay là không biết để tệ nạn mại dâm ở đây công khai tới mức trở thành một "ngành công nghiệp".
Lựa “hàng” Đồ Sơn những ngày cuối tuần vẫn giữ nhịp nhộn nhịp của một nơi vốn ghi danh vào thời gian với cái tên “phố đèn đỏ”. “Xịch”, chiếc xe ô tô của một “dân chơi” mang biển số ở một tỉnh không phải xứ Hoa phượng đỏ đỗ ngay gần chỗ tôi ngồi. Rồi tốp có, đơn lẻ có… những “cánh mày râu” bước ra khỏi xe. Nhìn những biển số xe ghi dấu hiệu tỉnh thành của họ, chẳng biển số nào trùng biển số nào. Mà phần nhiều là ô tô. Sự “phong phú” tới ngỡ ngàng. Họ ung dung bước vào nhà nghỉ mà chẳng cần “hướng dẫn viên” là đội ngũ “trai vẫy” vẫn đang hoạt động hết công suất, trải đều từ ngoài vào trong nhà nghỉ. Trong tích tắc, họ đã có mặt ở hàng ghế chờ trên tầng hai. Ai vừa ngồi xuống cũng đều ra tín hiệu cho đội phục vụ điều “hàng” tới. Gom đủ số khách cho một lượt tuyển chọn, 8 cô gái trẻ trung được điều tới. Cô nào cũng có mã số riêng của mình. Các cô bước lên tầng hai, nơi “khách” của mình đang ngồi đợi với những sự háo hức. Các "chân dài" được đưa lên tầng hai để bắt đầu công cuộc "lựa hàng" của các "đấng mày râu". “Em này được không anh?”, một thanh niên nhanh nhảu. Các cô gái chỉ biết đứng im lặng và mỉm cười với mong muốn sẽ lọt vào “mắt xanh” của một đại gia nào đó. Không ưng em này, một em khác lại được “điều” vào thay thế và em đó lại “làm hàng” trước mặt người đàn ông khác cho tới khi cuộc vui “ngã giá”. Không quá khắt khe trong khâu tuyển chọn nên các cặp đôi nhanh chóng được hình thành cao – thấp, già – trẻ… đều có. Rồi từng cặp đôi nhanh chóng mất hút phía sau các cánh cửa phòng nghỉ. Những chuyến “tàu nhanh” diễn ra chỉ khoảng chưa đầy 30 phút. Các cô gái bước ra khỏi phòng nghỉ, nét mặt lạnh lùng khác với nụ cười “chiều khách” như lúc bước vào. Với họ, đây là công việc thường ngày rồi nên chẳng có gì phải vấn vương. Vì họ còn phải làm cho đủ chỉ tiêu chứ không phải một ngày chỉ có vài ba khách như thế là xong. Rồi lần lượt từng người đàn ông cũng bước ra khỏi phòng. Người thì lắc đầu thất vọng kêu “Nhạt toẹt”, người thì hớn hở khen hay. Bên ngoài, những chiếc xe của đủ mọi thành phần đến từ các tỉnh thành vẫn táp vào nhà nghỉ Người thuê phòng để đi du lịch cùng người thân có, người tới “chơi” cũng có. Và các cuộc tuyển chọn sẽ vẫn diễn ra như thế trong suốt một ngày. Mã “hàng” Ngạc nhiên khi một cụ bà tóc đã bạc, nhưng vẫn kiêm chân kế toán sổ sách tính tiền cho "nhân viên" Trong lúc mải theo dõi diễn biến buổi tuyển “hàng” của các đấng mày râu, tôi bị hút bởi một hình ảnh khác thực sự ấn tượng và xưa nay hiếm thấy. Một bà lão “tóc bạc da mồi” ước chừng hơn 70 tuổi xông xáo bước vào nhà nghỉ để làm công việc kế toán, thanh toán tiền cho 8 cô gái kia. Giọng bà sang sảng, mọi thao tác thì nhanh nhẹn như thanh niên. Cuốn sổ gáy xoắn trên tay bà đã sờn mép, chắc bởi được mở ra đóng vào nhiều. Trên đó là những dòng chữ nguệch ngoạc ghi họ tên các cô gái, cô nào cũng có mã “hàng”. Thấy cô gái bước từ tầng hai xuống và ra tín hiệu đã hoàn thành công việc, bà bắt đầu cất lên chất giọng vừa sang sảng lại vừa như kiểu xin – cho của mình. “Mày ở nhà nào thế mày? Nhanh nhanh chân lên, tao còn phải đi chùa”, bà nhíu lông mày tỏ vẻ sốt ruột trong khi tay vẫn đang đếm tiền. 833, sau khi đọc đúng mã số, cô gái gương mặt non choẹt nhưng được trát một lớp phấn khá dầy, nhận 120 nghìn tiền thù lao cho gần nửa tiếng của một ca làm việc. Cô bước đi, gương mặt vẫn lạnh tanh. Sau mỗi ca làm việc chỉn chu, các cô gái được nhận 120 nghìn tiền thù lao để mang về cắt cho chủ xới 60 nghìn. Theo tìm hiểu, khách đến sau một ca “làm việc” sẽ phải trả 200 nghìn, các cô gái được cầm 120 nghìn tiền “lộ phí”, nhà nghỉ được 80 nghìn. Nếu mối ấy qua xe ôm, taxi thì nhà nghỉ cắt cho họ 30 nghìn để tăng cường đội ngũ “cộng tác viên”. Nhưng trong số 120 nghìn các cô gái cầm trong tay lại phải chia về cho chủ xới 60 nghìn. Bà lão không nhìn theo họ mà chỉ chăm chăm xấp tiền trong tay cũng như cuốn sổ. Còn 7 cô nữa mà lại sắp tới giờ đi chùa, bà càng sốt ruột hơn và lẩm bẩm chửi thề. Sau khi đưa tiền cho cô gái thứ hai, vì không chờ được, bà lão bàn giao lại cuốn sổ cho một thanh niên khác, còn mình thì đi chùa lễ Phật. Chỉ ít phút sau các cô gái khác cũng dần xuất hiện rồi bước xuống từ tầng hai. Ai trong số họ cũng được nhận mức thù lao đã được ấn định trước sau khi đọc đúng mã “hàng”. Mọi hoạt động cứ diễn ra công khai như thế trong nhà nghỉ. Khách vẫn đi ra đi vào, họ đánh mắt về phía đó nhưng rồi lại vội quay đi ngay. Bởi lẽ, những hoạt động ấy ở giữa “phố đèn đỏ” này là chuyện không phải hiếm. Đi vào ngày nào, đi tới nhà nghỉ nào hầu như họ cũng bắt gặp. Và khi đêm về, các cô gái trẻ ăn mặc rực rỡ lại chạy sô từ nhà nghỉ này sang nhà nghỉ khác. Còn nữa
Bắt đầu đoạn đường vào khu 1 đến khu 3 Đồ Sơn, cánh xe ôm và nhân viên nhà nghỉ nhiệt tình mời chào “thư giãn” một cách công khai như mời mua rau ngoài chợ. Tấp nập, sầm uất nhất là 2 khu “đèn đỏ” tại TĐ 29… khu 1 và Bộ X… khu 2 với hệ thống gần 100 khách sạn, nhà nghỉ, đạt tiêu chuẩn 2-3 đang xem Mã số gái đồ sơnPhố “đèn đỏ” công khaiĐược một hãng taxi giúp đỡ, chúng tôi vào vai tài xế taxi để chở 4 khách đến “thiên đường sung sướng”. Chọn nhà nghỉ AG, khu 2 Bộ X…, xe vừa dừng bánh, lập tức nhân viên nhà nghỉ sốt sắng chạy đến mở cửa xe rước các “thượng đế” lên tầng 2. Thoáng chốc, từng tốp 3-4 cô gái trẻ được xe ôm đưa đến để các “thượng đế” lựa đang xem Xem gái làm tiền ở đồ sơnKhi khách đã yên vị trong phòng riêng, một nam nhân viên chạy xuống dúi vào tay tôi đồng và nói “Chắc ông anh mới chạy xe? Đây là tiền hoa hồng. Tài xế taxi nào mà chả vậy, cứ đưa được khách đến nhà nghỉ thư giãn là đếm đầu người ăn tiền, 1 khách là đồng. Đây là quy định ở tất cả nhà nghỉ”. Trong khi chờ 4 vị khách, tôi lân la dò hỏi nhưng nhân viên này kín như bưng, không tiết lộ bất cứ điều góc phố “đèn đỏ” ở Đồ SơnPhải mất khá nhiều thời gian chúng tôi mới tiếp cận, tạo được sự tin tưởng của chủ nhà nghỉ, nhà chứa. Theo H. “đĩ” 40 tuổi, người địa phương, từng có kinh nghiệm trên 20 năm trong nghề chăn dắt gái, nguồn “hàng” chủ yếu từ các tỉnh Tây Bắc, Thanh Hóa, Thái Bình, Nam Định, Phú Thọ và cũng có cả miền Nam. H. “đĩ” trần tình “Không có chuyện lừa, bắt bọn nó gái mại dâm - PV đâu, tự nguyện hết cả hết là dân nghèo, muốn có thu nhập cao, kiếm tiền nuôi gia đình”. H. nhẩm tính một ngày “nhân viên” đi từ 10-20 “cái” tức mỗi lần “tàu nhanh”, khách làng chơi phải trả đồng/lần, chủ nhà nghỉ được hưởng đồng, còn lại chủ nhà chứa và gái 50-50, ăn uống, sinh hoạt, quần áo đã được chủ chứa lo. Cùng với khoản tiền boa của khách và thu nhập như vậy nếu dành dụm, một cô mỗi tháng cũng có thể dành dụm được số tiền kha khi nhập “cuộc chơi”, “lính mới” được “đàn chị” chỉ bảo những “tuyệt chiêu” và phải học lý thuyết qua sách vở và đĩa hình. Các chủ chứa cũng khuyến cáo gái mới vào nghề phải bắt khách mặc “áo mưa”. Thông thường, 3-4 nhà chứa thuê một bác sĩ khám bệnh cho các cô gái mỗi tuần/lần. Nếu cô nào bị phát hiện mang bệnh xã hội sẽ phải nghỉ để chữa trị đến khi khỏi bệnh mới được đi làm; nếu bệnh khó chữa, lập tức “trả về địa phương”. Đặc biệt, cô nào bị phát hiện sử dụng ma túy thì phải nhanh chóng “thu dọn hành lý” rời Đồ Sơn tức minh “buôn son, bán phấn”Một trong những đối tác của H. “đĩ” là T. “cáy”, một chủ nhà chứa có “máu mặt” tại khu 1, khẳng định “hiệp hội” các chủ nhà nghỉ, nhà chứa có những nguyên tắc “luật bất thành văn” mà đã tham gia cuộc chơi thì phải chấp nhận. Ở đây, không có chuyện tranh giành gái hoặc dùng tiền mua gái theo kiểu cá lớn nuốt cá bé. “Gái đã về làm cho nhà anh thì mãi mãi là của nhà anh, muốn đi nhà khác cũng không nhận, sống làm người mà chết làm ma nhà đấy” - T. giải thêm Lịch Tập Hít Đất Trong 30 Ngày Hiệu Quả Và Không Mệt, 7 Ngày Tập Luyện Hít Đất 100 Cái Không NghỉHằng tháng, hằng quý, “hiệp hội” có những “thông báo” về tình hình giá cả, lưu lượng khách, tình hình an ninh trật tự... Khi “hiệp hội” đã quyết định lên hoặc xuống giá thì tất cả phải tuân theo. Chỉ cần 1 chủ nhà nghỉ nào tự ý hạ giá sẽ phải chịu thiệt thòi, các chủ chứa khác không điều gái cho nữa. Theo T. “cáy”, gần 200 nhân viên được 30-40 chủ nhà chứa điều hành luân chuyển, nhuần nhuyễn như một cỗ máy khiến các nhà nghỉ không khi nào “cháy” nhân trong những nhân tố góp phần quảng bá “thương hiệu” Đồ Sơn là cánh xe ôm địa phương. Theo Nguyễn Văn B., 36 tuổi, làm nghề xe ôm, tại đây có gần 200 xe ôm chuyển người, chuyển khách đến các bãi đáp. Chỉ cần bước chân vào khu 1, nếu khách có nhu cầu, bất kỳ xe ôm nào cũng có thể đọc vanh vách tên những em “ngon lành nhất” bởi họ ngày nào cũng chở gái di chuyển như con thoi từ nhà nọ sang nhà kia hoặc từ “căn cứ” tới “bãi đáp”.Những con số biết nói”Bà Phạm Thị Hải Chuyền, Bộ trưởng Bộ LĐ-TB-XH, cho biết hiện cả nước có cơ sở kinh doanh dịch vụ có điều kiện với trên nữ nhân viên phục vụ, trong đó có nữ nhân viên nghi hoạt động mại trên địa bàn TPHCM hiện có trên cơ sở kinh doanh dịch vụ dễ phát sinh tệ nạn xã hội chưa kể số kinh doanh không phép, bao gồm 25 vũ trường, 750 điểm karaoke, 943 nhà hàng, khách sạn, phòng trọ, 134 cơ sở xông hơi xoa bóp, 805 tiệm hớt tóc thanh nữ, quán cà phê có tiếp viên nữ. Tại Hà Nội, theo thống kê của các cơ quan chức năng, hiện có gái mại dâm có hồ sơ quản lý. Toàn TP có khoảng cơ sở kinh doanh dịch vụ nhạy cảm. Thám tử Thành Đạt chuyên nghiệp – bảo mật . Dịch vụ thám tử với nhiều năm kinh nghiệm.
Sở dĩ ông Dũng bị ghét đến vậy dù đại đa số họ chưa hề biết ông Dũng là người như thế nào là bởi ông này trong tháng 6 vừa qua đã có một phát ngôn gây sốc Đồ Sơn, Quất Lâm không có nạn mại dâm tất nhiên là oan cho ông này, vì phát ngôn của ông là dựa vào “báo cáo láo” của các địa phương. Đồ Sơn bị “soi” Phản ứng trước thông tin ông Phạm Ngọc Dũng đưa ra, một loạt các cơ quan báo chí đã vào cuộc, tìm hiểu và phản ánh. Hàng chục bài viết dưới nhiều góc độ đều khẳng định Mại dâm ở Đồ Sơn là phổ biến và nó đã thành một “công nghệ”, thành một “ngành du lịch”. Té ra, chỉ vì phát ngôn trên mà Đồ Sơn đã bị soi, từ đó khá nhiều người “ăn theo” dịch vụ mại dâm ở đây đã mất hoặc giảm thu nhập. Ở Đồ Sơn có hơn trăm người làm nghề lái taxi, xe ôm và đại đa số họ đều kiêm nghề dắt mối đưa khách tới “vui vẻ” tại các nhà nghỉ, khách sạn. Một tỉ lệ rất lớn những người đang mưu sinh ở Đồ Sơn đều nhiều hoặc ít nhiều liên quan đến “gái”. Hơn trăm chủ khách sạn, nhà nghỉ rõ ràng là có mối liên hệ mật thiết với mại dâm. Rất ít khách đến Đồ Sơn để nghỉ ngơi thư dãn đơn thuần. ''Cò mồi'' dẫn gái bán dâm cho khách "xem hàng" tại một nhà nghỉ ở Đồ Sơn chụp ngày 7/7/2013 - Ảnh Việt Hòa Nguồn thu của chủ khách sạn, nhà nghỉ và kèm theo đó là đội ngũ những người phục vụ dọn dẹp buồng phòng chủ yếu nhờ vào kinh doanh thân xác của chị em. Thêm vài chục “ma cô” dắt gái, chừng ấy người chuyên chạy xe máy đi theo các đoàn khách tiếp thị phòng nghỉ và khoảng hơn trăm bảo vệ, trông xe… tất cả đều hưởng lợi từ dịch vụ mại dâm. Vậy mà nay, chỉ vì một câu nói, để rồi báo chí ào ào vào cuộc, mọi thứ liên quan đến “công nghệ gái” ở Đồ Sơn bị siết chặt, ảnh hưởng tới “nồi cơm” của hàng trăm người... Người dân là vậy, còn chính quyền thì sao? Ngày tại Hội nghị trực tuyến toàn quốc sơ kết công tác phòng, chống AIDS và phòng, chống tệ nạn ma tuý, mại dâm 6 tháng đầu năm 2013, Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Chủ tịch Uỷ ban Quốc gia phòng, chống AIDS và ma túy, mại dâm đã yêu cầu kiểm điểm nghiêm túc đối với lãnh đạo và trưởng công an 3 địa phương thuộc Chí Minh, Hải Phòng và Nam Định vì buông lỏng quản lý để tệ nạn mại dâm gây bức xúc trong dư luận. Cụ thể, Phó Thủ tướng yêu cầu các địa phương trên phải kiểm điểm nghiêm túc đối với lãnh đạo và Trưởng công an thị xã Đồ Sơn Phòng, quận Bình Thạnh Chí Minh, và huyện Giao Thủy Nam Định vì có tình trạng buông lỏng quản lý, để tệ nạn mại dâm hoạt động trắng trợn. Mại dâm “rón rén” Những ngày sau “cơn bão”, người ta ghi nhận Đồ Sơn đã thực hiện đúng như báo cáo, tức là “không có mại dâm”. Các nhà nghỉ chỉ phục vụ khách đến… nghỉ. Chẳng một bóng dáng ''cò mồi'', không còn cảnh chị em ăn mặc mát mẻ dập dìu mồi chài khách. Từ ông chủ nhà nghỉ, anh xe ôm, chị dọn phòng mà chúng tôi gặp mặt đều buồn rười rượi. Rất đông chị em tranh thủ “có động” đã khăn gói về quê “nghỉ giải lao”, khiến Đồ Sơn thiếu hẳn đi sự nhộn nhịp. Nhưng chỉ được non tháng, sau những ngày “động”, cuộc sống ở Đồ Sơn lại trở về như cũ và tất nhiên “ngành công nghiệp không khói” ở đây cũng bắt đầu rục rịch khởi động. Ngày chúng tôi trở lại Đồ Sơn, tìm tới những khu phố “đèn đỏ” trung tâm. Dọc khu vực gần nhà khách Bộ Xây dựng, nơi vẫn được mệnh danh là “siêu thị gái” giờ đây không còn cảnh nhộn nhịp, nhưng cũng chẳng vắng vẻ như những ngày bị “động”. Có chăng, hoạt động mại dâm đã “rón rén” hơn. Các dãy nhà nghỉ vẫn mở cửa đón khách nhưng không còn cảnh “cò” phi ra đường, chặn đầu xe của khách. Gã bạn đi cùng tỏ vẻ hiểu biết “Thời điểm này, không phải cứ có tiền là có gái như trước đây. Bọn ''cò mồi'' cảnh giác trước bất cứ ai cầm máy ảnh, vì họ đều nghi ngờ là trong số đó có nhà báo”. Dừng xe trước cửa một nhà nghỉ, gã bạn hất hàm hỏi một nhân viên trông xe “Gọi cho anh mấy em, anh có khách”. Như chưa tin tưởng lắm vào vị khách mới đến, gã trông xe lừng chừng “giở đòn gió” “Các anh vào uống nước, thuê phòng nghỉ ạ?”. “Ra đây nằm nghỉ à? Tao có điên đâu. Thôi, anh đến đây suốt ngày, chú mày không phải dè chừng đâu” - gã bạn tôi ra vẻ kẻ cả. Như đã nhận ra khách quen, ''cò mồi'' dạ, vâng rồi lấy điện thoại “điều hàng”. Vẫn là những động tác dắt các em xếp hàng cho khách chọn, tôi tranh thủ tác nghiệp, chụp được bức ảnh “thời sự” để khẳng định tới ngày chúng tôi vẫn thấy mại dâm ở Đồ Sơn. Triệt tận gốc mại dâm ở Đồ Sơn Bất khả thi? Đầu tháng 7/2013, CA Hải Phòng tổ chức họp báo về tình hình an ninh trật tự 6 tháng đầu năm 2013. Tại cuộc họp báo này, Trưởng CA quận Đồ Sơn Đinh Đình Thanh nhận được rất nhiều câu hỏi liên quan đến tình trạng mại dâm ở Đồ Sơn. Trên cương vị là lãnh đạo CA quận, ông Thanh tái khẳng định việc phòng, chống tệ nạn mại dâm là một trong những nhiệm vụ trọng tâm của địa phương. Trước thông tin dư luận cho rằng chính quyền địa phương có ý làm ngơ cho tệ nạn mại dâm để phát triển du lịch, ông Thanh khẳng định việc đó là hoàn toàn không có. Việc đấu tranh với các tệ nạn xã hội là nhiệm vụ của các cơ quan chức năng trong đó có lực lượng CA. Để chặn đứng và làm giảm tệ nạn mại dâm, lực lượng CA đã thực hiện nhiều biện pháp, đặc biệt chú ý vào nhóm có nguy cơ cao liên quan đến tệ nạn mại dâm. Lực lượng CA tập trung xóa phá các tụ điểm liên quan đến tệ nạn mại dâm… Không công nhận tình trạng tệ nạn mại dâm ở Đồ Sơn là phổ biến, ông Thanh lý giải Đồ Sơn là địa bàn du lịch, có hàng triệu lượt khách. Lượng khách biến động liên tục nên một số đối tượng trà trộn làm khách du lịch, lén lút bán dâm. Mặt khác lực lượng chức năng phòng, chống tệ nạn mại dâm còn gặp khó khăn vì chế tài xử lý đối với gái mại dâm thiếu tính răn đe. Ông Thanh đưa ra căn cứ cụ thể là Nghị định 178 ngày của Chính phủ quy định người có hành vi bán dâm chỉ bị cảnh cáo, phạt tiền từ 100 đến 300 nghìn đồng Cho rằng gái mại dâm trà trộn làm khách du lịch để bán dâm xem ra rất thiếu thuyết phục. Không cần tới nghiệp vụ công an, chỉ bằng những quan sát bình thường cũng có thể thấy mại dâm ở Đồ Sơn hoạt động rất rầm rộ, chuyên nghiệp và công khai. Các cơ quan chức năng ở Đồ Sơn và Phòng tới đây có thể sẽ rất “khó xử” khi phải báo cáo Chính phủ về tình trạng mại dâm ở Đồ Sơn. Tái khẳng định Đồ Sơn không có mại dâm sẽ gặp búa rìu dư luận. Thẳng thắn nhìn nhận rằng tệ nạn mại dâm phổ biến ở Đồ Sơn, sẽ bị “truy” là trách nhiệm ở đâu khi để tệ nạn này có những diễn biến phức tạp trong một thời gian dài?
gái làm tiền đồ sơn